Có
bao giờ bạn thắc mắc, khi đi xe máy trên đường, ít khi nào lốp bánh trước bị thủng
đinh mà thường là bánh sau?! Hay sao thiết kế những dòng xe đường trường bánh
xe sau luôn to hơn bánh trước, thậm chí là bánh kép, trong khi bánh trước luôn là
bánh đơn?!...
Khi
bánh trước bạn cán vào đinh, chiếc đinh bị nảy lên và sẽ đâm thủng bánh sau khi
nó vừa lăn đến, một phần vì bánh sau luôn chịu lực nặng hơn bánh trước nên xác
suất bị đâm thủng lại càng cao hơn. Kết quả là bạn phải đẩy bộ một quảng đường
dài cùng vô số các câu “lèm bèm” nhảy múa trên miệng.
Sự
trãi nghiệm cuộc sống cũng như khi bạn lái chiếc xe trên đường vậy. Bánh trước
là cơ hội, bánh sau là ý chí. Khi bạn vất phải một thất bại trong cuộc sống, bạn
nghĩ rằng mình đã mất đi một cơ hội... nhưng không, khi đó cái bạn mất chính là
ý chí. Ý chí luôn đóng vai trò quyết định.
Một
vĩ nhân thì có gì khác với những người thường?... Thật ra cũng chẳng có gì khác
biệt gì cho lắm, họ cũng đều là những con người có ước mơ, hoài bão, đều trải
qua những thất bại, bị chỉ trích hoặc ngã quỵ. Chỉ có điều sau mỗi lần bị ngã,
họ luôn cố gắng đứng dậy trở lại và không điều gì có thể thay đổi được khác khao
vươn đến những hoài bão của họ, chính điều đó khiến họ được gọi là những vĩ
nhân. Dù không phải tất cả hoài bão đều có thể đạt được đến đích, nhưng thành
công nằm ở chỗ ta dám bước đi dù có vất ngã bao nhiêu lần.
Hãy
biết chấp nhận khi là người thất bại nhưng đừng bao giờ là kẻ thua cuộc!!!
Đăng nhận xét Blogger Facebook